hay thật xuyên thành nam phụ luôn rồi
Truyện Xuyên Không Xuyên Không, Xuyên Việt là thể loại nhân vật chính vì một lý do nào đó mà bị đưa đến sinh sống ở một không gian hay một khoảng thời gian khác. Nhân vật chính có thể trực tiếp xuyên qua bằng thân xác mình hoặc sống lại bằng thân xác người khác. 6 Ngày Trước Kế Hoạch Thuần Phục Thú Phu Kiêu Ngạo Chapter 17 3 Ngày Trước Hot
[ Đam Mỹ ] Xuyên Thư Thành Em Trai Nam Phụ ! Random Văn Án Vệ Nhiên cuộc đời bao nhiêu năm luôn tự hào mình có một thần kinh sắt thép không ngại phong ba, không ngại bị ngược, luôn tận tâm bám đùi cầu văn của tác gia Hỏa Đồng Bây giờ rầm một cái liền xuyên thành cái gọi là em trai nam phụ trong tiể # hethong # hvan # hài # xuyênthư # đammỹ
Bấm vào / để đổi sáng/tối. Nếu không xem được truyện, vui lòng để lại bình luận cho chúng mình biết nhé! Từ khóa: , truyện tranh Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Chút Chap 5, Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Chút Chap 5 tiếng Việt. Vui lòng xem các thông báo chung của hệ thống (khóa
Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường. nhưng vẫn luôn muốn mẹ sinh con trai. Khi còn bé bà nội có hỏi cô, muốn có em trai hay là em gái, cô nói muốn có em gái, thì bà nội lập tức xụ mặt xuống rồi uốn nắn cô có em trai tốt hơn, bởi vì em trai sẽ bảo vệ
Thầy luôn luôn trăn trở về những sự đổi mới mang tính tích cực trong quản trị đại học ở Việt Nam. Xuất thân là dân kỹ thuật, nhưng rồi chuyển sang công tác quản trị, quản lý và hết mình cho những ý tưởng phát triển đại học.
mimpi memberi makan orang yang sudah meninggal. Editor Hạ Cẩn Nguyễn Thu Thu không thèm để ý Trình Tuyển nữa. Đối với hành vi tìm chết không thức thời của anh, Nguyễn Thu Thu mặt mũi tràn ngập hai chữ mang thù, thế cho nên quên mất chuyện chơi game, trở về ngã đầu ngủ mất. Ngày hôm sau lúc Nguyễn Thu Thu mở game ra, bị một loạt các bản cập nhập làm cho bối rốt, điều vui mừng nhất chính là mỗi lần phá được bàn chơi! Suôn sẻ! Hả hê! Dứt điểm! Xem ra lập trình viên vẫn còn có chút tác dụng đó. Ngay khi game vừa mở ra, cùng với âm nhạc vui vẻ là một mục thông báo chữ đậm to đùng được bắn ra giống như mấy cái quảng cáo nhỏ bên đường cực to và bắt mắt, chỉ là thẩm mỹ xấu đến mức Nguyễn Thu Thu không nỡ nhìn thẳng. Thông báo chỉ có mấy chữ to dứt khoát lưu loát "Cảm động rơi nước mắt, không biết nói gì hơn. Cảm tạ cao nhân!" [ ôm quyền / ôm quyền / ôm quyền ] Nguyễn Thu Thu “……” Nhà sản xuất game càng ngày càng mơ hồ. Ai sẽ phát ra một thông báo không đầu không đuôi như vậy chứ, đây rốt cuộc là có ý gì vậy??? Nguyễn Thu Thu vẻ mặt cạn lời online, phát hiện mọi người đã chờ cô một hồi lâu, đang ở vui vẻ thoải mái mà hoàn thành từng động tác nhảy lầu —— lên lầu —— nhảy lầu. Chỉ có đội trưởng Yakult bình tĩnh mà đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích, phảng phất như đang đứng xem mấy tên đần độn làm trò. Nguyễn Thu Thu “……” Thu Thu Thu "Này. Thật xin lỗi ta đến muộn." Yakult giật mình "Đi thôi." Vừa onl game liền bắt đầu làm nhiệm vụ tổ đội làm, việc này đã trở thành thú vui tiêu khiển hằng ngày của Nguyễn Thu Thu. Mọi người chơi game tương đối tùy ý, chỉ là đôi khi ngữ khí có chút ái muội, làm Nguyễn Thu Thu đoán không ra ý tứ chân chính của bọn họ. Nguyễn Thu Thu quy cái này về ám hiệu độc quyền giữa các nam thẳng. Thu Thu Thu "Các ngươi đều quen biết nhau hết sao?" Mè đen phía nam "Đúng nha đúng nha, chúng ta là đồng nghiệp tốt trong công ty đó." Ăn không ngon bằng sủi cảo "Đại boss của chúng ta vô cùng soái, anh ấy là người rất chính trực, cuối năm nhất định sẽ tăng lương cho ta." Mì ăn liền Khang sư phụ "Đúng vậy, đúng vậy. Đại boss anh minh thần võ, nhất định sẽ tăng lương khao những nhân viên dưới chót vất vả như chúng ta." Nguyễn Thu Thu cảm thấy bọn họ có ý ám chỉ. Không đợi cô suy nghĩ kỹ càng, đội trưởng Yakult đã lên tiếng "Làm nhiệm vụ." Chỉ có ngắn ngủn mấy ngày, xếp hạp của tiểu đội liên tục tạch tạch bò lên phía trước, thậm chí lấy được một lượng lớn mảnh ghép với tỉ lệ 100%. Nguyễn Thu Thu rất kinh hỉ, bỗng nhiên bắt đầu nảy sinh hy vọng xa vời vào giải thưởng lớn mà lúc trước mình không dám nghĩ sẽ lấy được. Thu Thu Thu "Chúng ta liệu có thể lấy được giải thưởng không?" Mì ăn liền Khang sư phụ "Có thể thử xem. Cái này có quy luật." Nguyễn Thu Thu có chút kinh ngạc, nhưng nghe bọn họ nói được chắc chắn như thế, cô cũng đi theo chờ mong. Cô chưa từng trúng thưởng bao giờ, cũng chưa từng nhặt được tiền, ba người lấy hai người thì cô cũng là người bị dư lại. Chính mình có tiền là một chuyện, loại cảm giác hạnh phúc do may mắn mang lại lại là một chuyện khác. Nguyễn Thu Thu xoa tay, ôm lấy di động xem bọn họ rút thăm trúng thưởng. Rút thăm trúng thưởng là để đội trưởng hoàn thành, Yakult tập hợp đủ các mảnh ghép, mười bức tranh mười lần rút. Một lần, không trúng, hai lần, ba lần…… Nguyễn Thu Thu có chút nản lòng, nhưng những người khác đều rất bình tĩnh, một bộ dáng đã định liệu trước, không khỏi lây nhiễm sang tâm trạng Nguyễn Thu Thu. Còn dư lại hai lần cuối cùng, Nguyễn Thu Thu khẩn trương mà nhìn chằm chằm màn hình. …… Không trúng. Cô khẽ thở dài mất mát, đúng lúc này, đội trưởng Yakult kích vào lần rút thăm cuối cùng, đột nhiên, màn hình sáng lên ánh sáng vàng óng lấp lánh, Nguyễn Thu Thu nhìn vào thông báo giải nhất trên màn hình, trợn mắt há hốc mồm. Thế mà! Thật sự trúng?! Trong thư phòng, Trình Tuyển nghe được tiếng hoan hô ở cách một vách tường, chớp chớp mắt, cúi đầu đánh một hàng chữ gửi vào trong nhóm. “Phần của ta gửi đến công ty.” Lần đầu tiên trong cuộc đời Nguyễn Thu Thu rút thăm được giải thưởng lớn như vậy, tâm tình vô cùng tốt. Cô hiểu rõ chính mình là dính vầng sáng của mọi người, không có bọn họ, cô căn bản là một đồng cũng lấy không được. Nguyễn Thu Thu nhiệt tình tỏ vẻ phải phát bao lì xì cho bọn họ nhưng bị bọn họ cự tuyệt. “Trò chơi thôi mà, chơi vui vẻ là được rồi.” “Đúng vậy đúng vậy, lần sau chúng ta cùng nhau chơi game khác nha.” “Chị dâu nhỏ nhớ kỹ ID của chúng em~” [ Ăn không ngon bằng sủi cảo đã bị đội trưởng cấm ngôn. ] Thu Thu Thu…… Nguyễn Thu Thu có loại ảo giác, giống như bọn họ là đặc biệt tới vì cô trước đó cầu nguyện với ông già Noel. Đợi cho nguyện vọng thực hiện cũng chính là thời điểm bọn họ rời game. Nhưng mà cô cũng không có mất mát. Cuộc sống vốn dĩ chính là như thế, gặp gỡ sau đó chia lìa, có một số người ở lại với bạn trong lâu dài, có một số người chỉ là phù dung sớm nở tối tàn. Nguyễn Thu Thu gửi một cái gương mặt tươi cười cùng bọn hắn tạm biệt, giao hẹn cùng nhau logout. Trong nhóm WeChat chỉ có bốn người, trừ Trình Tuyển ở ngoài, theo thứ tự là Đồ Nam, Tiêu Phàn, Phó Tử Trừng tương ứng với Mè đen phía nam, Ăn ngon không bằng sủi cảo và Mì ăn liền Khang sư phụ. Giọng Đồ Nam phơi phới "Chị dâu thật dịu dàng nha". Tiêu Phàn Aizz, đây là tiếng thở dài đến từ một con chó FA. Phó tử trừng Đại boss a! Bao giờ mới cho chúng ta gặp người thật đây, kim ốc tàng kiều cũng không giấu kín như này! Làm bọn họ đều lén cho rằng đại boss hôn nhân không hạnh phúc, nói cũng không dám nói, sợ làm lão đại boss nhớ đến chuyện thương tâm. Hiện tại tốt rồi, lôi kéo bọn họ cùng chơi, nhét cho một đống cẩu lương, còn không cho trông thấy người thật, vô tình quá đi! ID WeChat của Trình Tuyển vẫn luôn không trả lời. Mấy người đàn ông độc thân không biết rằng đại boss kính yêu của bọn họ đã vứt bỏ bọn họ, hưởng ứng lời triệu hoán ăn cơm của chị dâu. Nguyễn Thu Thu vì chúc mừng chính mình được không một cái laptop, quyết định lôi kéo Trình Tuyển đi ăn một bữa tiệc lớn, cô mời khách. Hai người đi một nhà hàng ẩm thực Vân Nam, chỗ này không nhiều khách lắm, vì tránh phiền toái, Nguyễn Thu Thu đặt một phòng riêng, hai người có thể an an tĩnh tĩnh mà ăn cơm. Cô bé phục vụ tiểu cô nương nhìn đến Trình Tuyển lập tức đỏ mặt, ánh mắt quét đến Nguyễn Thu Thu trong phòng thì ngọn lửa nhiệt tình trong lòng cũng bị dập tắt hơn phân nửa, chỉ còn lại cực kỳ hâm mộ. Cái gọi là Kim Đồng Ngọc Nữ cùng lắm cũng chỉ là như vậy đi. Có năm sáu món ăn, so với bữa cơm Tây ngượng nghịu lần trước thì bây giờ tự nhiên hơn nhiều. Nguyễn Thu Thu tâm trạng rất tốt, mặt mày đều mang theo ý cười. “Ăn ngon không?” Cô một bên hỏi một bên rót Trình Tuyển cốc nước. Dưới ánh đèn êm dịu, đôi mắt của cô lấp lánh như những ngôi sao, đôi mắt đào hoa say lòng người hơi hơi cong lên, đuôi mắt nhếch lên, ánh lên một tia sáng rực rỡ và quyến rũ kinh người. Không biết là cánh môi phấn hồng hay là gò má ngọc bích cái nào xinh đẹp hơn. Trình Tuyển liếc mắt nhiều thêm một cái, lại bình tĩnh mà dời đi tầm mắt. “Không ngon bằng em làm.” Anh nói lời thật lòng. Được nghiêm túc khẳng định, Nguyễn Thu Thu cong môi “Cảm ơn anh.” Hai người tiếp tục yên lặng ăn cơm, không có đề tài nhưng cũng tương đối hài hòa. *Công ty đã gửi bưu kiện tới, là mấy cái Latop Apple, tên người nhận là Đồ Nam. An Nhu nhìn thấy bọc hàng, thuận tiện giúp Đồ Nam đưa đến văn phòng. Động tác của cô ta có chút khó khăn, bộ dáng mỏng manh yếu đuối làm Đồ Nam- một đại quê mùa cũng lập tức tỉnh ngộ, vội vàng nhận tới “Cái này tôi tự mình lấy là được rồi, tay cô còn phải vẽ tranh đấy, bị thương thì phải làm sao.” An Nhu phụ trách bộ phận thiết kế đồ họa, cũng coi như vì công ty lập không ít công lao. Cô ta du học ở Nhật Bản, danh sư xuất cao đồ, lại có ý tưởng thiết kế đọc đáo của riêng mình, tuy không thể nói là đặc biệt xuất sắc, nhưng giá trị thẩm mỹ vẫn luôn rất cao. Trong văn phòng không có Trình Tuyển, An Nhu liếc mắt một cái, có chút thất vọng, nhưng không hiện trên sắc mặt nửa phần. Cô ta khẽ cười một tiếng “Đúng rồi, anh mua máy tính làm gì?” “A, đây là chúng tôi và chị dâu nhỏ cùng nhau chơi game lấy được.” “Chị dâu nhỏ?" Biểu tình của An Nhu trở nên có một chút vi diệu. Cô ta miễn cưỡng cười một chút, hỏi “Mọi người chơi game cùng nhau sao? Chuyện khi nào vậy, vì sao không nói cho tôi?” Một loạt câu hỏi có chút hùng hổ doạ người. Đồ Nam gãi gãi đầu, nói “Đại boss có nói qua, chúng tôi không được đi nói lung tung. Đây là chỉ là việc nhỏ thôi mà.” An Nhu cắn cắn môi “Tôi cho rằng quan hệ giữa chúng ta không xa lạ như vậy.” “Ài, có cái gì mà so đo chứ, trò chơi mà thôi, chúng ta còn chưa được nhìn thấy chị dâu ngoài đời đâu.” “Tò mò như vậy sao? Đại boss không muốn để cô ta tới gặp mặt mọi người, chỉ có thể là không yêu cô ta.” An Nhu bị tâm tư đố kị tra tấn, có chút nói không lựa lời, lúc cô ta ý thức được biểu tình Đồ Nam không thích hợp, lập tức thay đổi sắc mặt, bổ sung vài câu, “Ý của tôi là, các anh vẫn là đừng ôm kỳ vọng quá nhiều.” Đồ Nam sờ sờ mũi, ý hữu sở chỉ*. *Ngoài ý trên mặt chữ thì còn ám chỉ chuyện khác“Tôi cảm thấy đại boss đối với chị dâu khá tốt. Cô…… Tốt nhất đừng nghĩ quá nhiều.” Ở góc mà cậu không nhìn thấy, An Nhu yên lặng siết chặt nắm tay, móng tay khảm tới trong lòng bàn tay mà không biết. ***Lời tác giảNguyễn Thu Thu "Tình địch và gì gì đó, tôi hoàn toàn không quan tâm"Trình Tuyển "Anh quan tâm"
Reads 682,735Votes 41,973Parts 116Ongoing, First published Jul 12, 2020Table of contentsSun, Jul 12, 2020Fri, Jul 17, 2020Thu, Jul 23, 2020Mon, Aug 3, 2020Tue, Aug 4, 2020Thu, Aug 6, 2020Fri, Aug 7, 2020Mon, Aug 10, 2020Tue, Aug 11, 2020Wed, Aug 12, 2020Thu, Aug 13, 2020Thu, Aug 13, 2020Fri, Aug 14, 2020Sun, Aug 16, 2020Mon, Aug 17, 2020Tue, Aug 18, 2020Wed, Aug 19, 2020Thu, Aug 20, 2020Sat, Aug 22, 2020Sat, Aug 22, 2020Sun, Aug 23, 2020Mon, Aug 24, 2020Tue, Aug 25, 2020Wed, Aug 26, 2020Thu, Aug 27, 2020Fri, Aug 28, 2020Sat, Aug 29, 2020Sun, Aug 30, 2020Sun, Aug 30, 2020Mon, Aug 31, 2020Mon, Aug 31, 2020Tue, Sep 1, 2020Wed, Sep 2, 2020Fri, Sep 4, 2020Sun, Sep 6, 2020Mon, Sep 7, 2020Tue, Sep 8, 2020Wed, Sep 9, 2020Thu, Sep 10, 2020Fri, Sep 11, 2020Sat, Sep 12, 2020Sun, Sep 13, 2020Tue, Sep 15, 2020Wed, Sep 16, 2020Thu, Sep 17, 2020Fri, Sep 18, 2020Sat, Sep 19, 2020Sun, Sep 20, 2020Sun, Sep 20, 2020Mon, Sep 21, 2020Tue, Sep 22, 2020Wed, Sep 23, 2020Thu, Sep 24, 2020Fri, Sep 25, 2020Sat, Sep 26, 2020Sun, Sep 27, 2020Mon, Sep 28, 2020Tue, Sep 29, 2020Wed, Sep 30, 2020Thu, Oct 1, 2020Fri, Oct 2, 2020Sat, Oct 3, 2020Sun, Oct 4, 2020Mon, Oct 5, 2020Tue, Oct 6, 2020Wed, Oct 7, 2020Thu, Oct 8, 2020Fri, Oct 9, 2020Sat, Oct 10, 2020Sun, Oct 11, 2020Mon, Oct 12, 2020Tue, Oct 13, 2020Wed, Oct 14, 2020Thu, Oct 15, 2020Sat, Oct 17, 2020Sun, Oct 18, 2020Mon, Oct 19, 2020Tue, Oct 20, 2020Wed, Oct 21, 2020Thu, Oct 22, 2020Fri, Oct 23, 2020Sat, Oct 24, 2020Mon, Oct 26, 2020Tue, Oct 27, 2020Thu, Oct 29, 2020Sat, Oct 31, 2020Mon, Nov 2, 2020Wed, Nov 4, 2020Thu, Nov 5, 2020Sat, Nov 7, 2020Sun, Nov 8, 2020Mon, Nov 9, 2020Wed, Nov 11, 2020Thu, Nov 12, 2020Fri, Nov 13, 2020Sun, Nov 15, 2020Mon, Nov 16, 2020Tue, Nov 17, 2020Wed, Nov 18, 2020Thu, Nov 19, 2020🍒Chương 101 - Phiên ngoại 1 🍒 Fri, Nov 20, 2020🍒Chương 102 - Phiên ngoại 2 🍒 Sat, Nov 21, 2020🍒Chương 103 - Phiên ngoại 3 🍒 Sun, Nov 22, 2020🍒Chương 104 - Phiên ngoại 4🍒Tue, Nov 24, 2020🍒Chương 105 - Phiên ngoại 5 🍒Thu, Nov 26, 2020🍒Chương 106 - Phiên ngoại 6 🍒Sat, Nov 28, 2020🍒Chương 107 - Phiên ngoại 7 🍒Sun, Nov 29, 2020🍒Chương 108 - Phiên ngoại 8🍒Mon, Nov 30, 2020🍒Chương 109 - Phiên ngoại 9 🍒Thu, Dec 3, 2020🍒Chương 110 - Phiên ngoại 10 🍒Sun, Dec 6, 2020🍒Chương 111 - Phiên ngoại 11 🍒Mon, Dec 7, 2020🍒Chương 112 - Phiên ngoại 12 🍒Wed, Dec 9, 2020🍒Chương 113 - Phiên ngoại 13🍒Sun, Dec 13, 2020🍒Chương 114 - Phiên ngoại 14🍒Mon, Dec 14, 2020🍒Chương 115 - Phiên ngoại 15 🍒Wed, Dec 16, 2020🍒Chương 116 - Phiên ngoại 16 - End🍒Thu, Dec 17, 2020Truyện edit khi chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không reup. Thankss Nhan Nghiên xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành nhân vật phản diện vai ác số một trong sách. Vai ác này là thiên kim lưu lạc của Minh gia, trở lại Minh gia một lòng muốn chiếm đoạt gia sản thừa kế từ chú nhỏ, không ngờ chưa kịp xử lý chú nhỏ, thiên kim thật đã trở lại, vì thế vai ác bị đuổi ra khỏi nhà còn bị chú nhỏ vô tình xử lý. Xuyên thành vai ác, Nhan Nghiên thề quyết không mơ tưởng gia sản của chú nhỏ, quyết không vi phạm ý tứ của chú nhỏ, quyết không ngăn cản chú nhỏ theo đuổi nữ chính, giữ được mạng và tìm cơ hội nói cho chú nhỏ, "Kỳ thật cháu không phải Minh tiểu thư thực sự" Chú nhỏ nghe xong kéo kéo cà vạt, ý vị thâm trường cười "Phải không, nếu thật đúng thì tốt quá" Nhan Nghiên "??????" Ai nói cho cô điều này có nghĩa là gì vậy. Nữ chính bề ngoài "không sợ trời không sợ đất" trước mặt chú nhỏ lại vô cùng nghe lời vs nam chính như bá đạo tổng tài kỳ thật không bá đạo chút nào. Nam nữ chính không có quan hệ huyết thống!!!!!Không có!!!! giới giải trí ngọt văn xuyên thư sảng văn Vai chính Đường Đường Nhan Nghiên Bình luận ngắn Cốt truyện mượt, hành văn dí dỏm thú vị, nam nữ chính tính cách tươi sáng, hai người yêu thầm nhau lại ẩn nhẫn, ngọt không ngược.3đường
[ĐM] Hay thật, xuyên thành nam phụ luôn rồi ! 6038 lượt thích / 79495 lượt đọc 《Hay thật, xuyên qua làm nam phụ !》 Tác giả Tinh Thụy Nhân / 精制 瑞典 人的 Thể loại xuyên thư, hiện đại, showbiz, ngược não tàn, NP nhất thụ đa công , hài, truy thê. ~Văn án~ Lam Vũ cuộc đời sống 25 năm, tận chức tận trách làm một trạch nam, đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu vì sao cậu lại xuyên qua một quyển ngôn tình đầy máu chó! Xuyên qua thì thôi đi, lại còn làm nam phụ đáng thương đến đáng ghét. Giỡn sao? Cũng may, ông trời còn thương sót người, cho cậu một giọng hát cực hay. ╮╯▽╰╭ Haha, đã đến lúc nam phụ là ta lật mặt bàn tay, một tay che trời rồi. Từ đây, một nam phụ vốn mang số phận đầy bi thương rong chơi khoái trá, trêu chọc bầy lang đói khát. Có thể bạn thích? [EDIT/HOÀN] CUỘC SỐNG Tác giả OMeoAnMan 69256 1686 - Tác giả Tiểu Nhật Tử - Edit Ổ Mèo Ăn Mặn - Thể loại đam mỹ, hiện đại, ấm áp, song tính, sản nhũ, sinh tử, cao H, HE - Nội dung Cuộc sống thịt thà đầy đủ của một cặp chồng chồng - Số chương 11 chương - Couple Trì Nghị - Hạ Mộc Thần Tác giả Hey_92 457565 35582 Tác giả Tọa Quan Sơn Hải Số chương 80 chương chính văn + 8 phiên ngoại Thể loại nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, xuyên thư, hào môn thế gia, giới giải trí, chủ thụ, nhẹ nhàng, ấm áp, 1vs1, HE. [ĐM/EDIT] SAO TÔI CÓ THỂ THÍCH CẬU TA ĐƯỢC CƠ CHỨ Tác giả VanTinhCung 37628 1389 Tên gốc Ta sao có thể thích hắn Tác giả Mặc Tây Kha Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, Thể Thao, Tennis, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, Học bá, 1×1, HE Biên tập/Chỉnh sửa Vân Tình Cung Độ dài 144 chương Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤️ [Hoàn/Đam mỹ] Bá Tổng Ngày Nào Cũng Ép Chim Hoàng Yến Học Tập - Đông Thi Nương Tác giả Tree_kos_phet 987147 109060 Tên truyện Bá Tổng Ngày Nào Cũng Ép Chim Hoàng Yến Học Tập Tác giả Đông Thi Nương Edit & Beta Tree Thể loại Đam mỹ, hiện đại, niên hạ, chủ thụ, hài hước, khế ước tình nhân, 1×1, HE. Tình trạng bản gốc Hoàn 109 chương chính văn + 11 phiên ngoại Tình trạng bản edit Hoàn thành toàn bộ Thời gian edit 10-17/01/2021; 21/02-29/05/2021 [ĐM] [Edit] Bảo vật của rồng Hoàn Tác giả quynhln14 116215 8904 Tác giả Đường Thố Tiểu Ngư Can Thể loại Dị giới, kỳ huyễn, đoản văn Rồng x Nhân loại, bạo chúa tóc đen mắt đen thụ Số chương 18 chương Nguồn Raw+QT Kho tàng đam mỹ Editor quynhln14 Văn án Cậu đem toàn bộ điều tốt đẹp nhất trên đời hiến dâng cho con rồng của mình. Cảnh báo tam quan bất chính Tổng Hợp Caoh/Thô Tục Tác giả Yume1306 348233 5611 Bối cảnh rất không có tam quan. Chỉ toàn thịt thịt và thịt. Vì lười nghĩ tên nên một số chương bị trùng tên của các nhân vật với nhau. Tên thì giống nhưng cốt truyện và đôi khi là tính cách nhân vật cũng khác đi nhó3 Túng Dục Tác giả Thuy_______ 337453 5728 Ngược, cực kì ngược, ngược tâm ngược thân. Ai không chịu được thì đừng đọc Sau khi vạn nhân mê cầm kịch bản pháo hôi- Chẩm Tịch Yểu Yểu Tác giả anhanh6666 35660 3376 Tóm tắt trong một câu Bị coi như yếu ớt mà sủng ái. Dàn ý Thiện lương thì sẽ không giấu được mỹ đức. Bản QT khotangdammy [ĐAM MỸ/HOÀN] LY HÔN THANH ĐOAN Tác giả trinhyi 748583 41438 ๖ۣۜMẹ đẻ Thanh Đoan 青端 . ๖ۣۜSố đo ba vòng Nhược thụ, sinh tử, cẩu huyết, ác tục, cổ tảo vị, nhất thời sảng khoái, không đổi công, ABO Tích phân 83,498,192 Nguồn Tấn Giang + khotangdammy . ๖ۣۜH ưởng thọ theo sổ tử thần Hoàn 58 tuổi + 0 lần chết lâm sàn [ĐM/H/DONE] Kết mộng xuân - Tần Tam Kiến Tác giả sleepyryal 1814133 101770 Thể loại Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, H văn Độ dài 78 chương + 11 ngoại truyện Giới thiệu Học sinh xuất sắc bụng dạ khó lường x Học sinh dốt ngoài mạnh trong yếu. Lưu ý của editor 1. Cả công và thụ chưa tròn 18 tuổi, nhưng đã đủ tuổi quan hệ tình dục tự nguyện. 2. Thụ dâm, công dâm ngầm. 3. Lúc đầu công stalk thụ. 4. Lúc đầu thụ mạnh miệng từ chối lời tỏ tình của công do hoàn cảnh không đúng nhưng hai đứa vẫn ụ nhau như gà, vẫn tình tứ. Lúc sau thụ thực sự thích công. 5. QUAN TRỌNG Đọc H văn thì nên cất bớt não đi. Câu chuyện cùng series với Người chốn xưa. Bản edit phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác. Bìa Ổ của T Đẻ Mướn Tác giả zhanbobo 162341 10000 - Đây là fic sinh tử văn nhé mọi người. Nếu ai không ưa thể loại này thì có thể né ra nhé, đừng nói lời cay đắng = - Mình viết về chiến bác, chiến sơn vi vương ạ. [KHOÁI XUYÊN] LUÔN CÓ TÌNH ĐỊCH MUỐN CÔNG LƯỢC TA-TIỂU MIÊU BẤT ÁI KHIẾU Tác giả thuy_ngu 343647 10776 XEM CÁC CHƯƠNG MỚI NHẤT TẠI ĐÂY LÀ ĐAM MỸ VĂN, AI LÀ HỦ NỮ HỦ NAM HOAN NGHÊNH VÀO ĐỌC ^^
Một trong những tác phẩm mình đọc mới đây, mình cảm nhận là hay và hợp gu với những bạn ưa thích thể loại "sủng ngọt, hài hước nhẹ nhàng" muốn giới thiệu đến mọi người đó là tác phẩm "Xuyên thành vợ cũ của nam phụ" phải công nhận là ngọt 100% luôn á. Tác giả Bất Tài Như Phó/ Bất Tài Như Bộc Đây là tác phẩm với thể loại xuyên xách, nữ chính của câu chuyện này Nguyễn Thu Thu, cô nàng xinh đẹp nhưng không hề bánh bèo ẻo lả nha. Nguyễn Thu Thu xuyên vào quyển tiểu thuyết mình đã đọc thật không may nhân vật mà cô xuyên vào lại là nữ phụ phải nói là vừa ngu vừa ác, chê nghèo ham giàu. Cùng với bạch nguyệt quang Trình Tuyển chỉ là kết hôn trên giấy tờ không có cảm tình, sau khi ly hôn cuộc sống vất vả, kết cục thê thảm, muốn phục hôn nhưng không thành bị nữ chính chê cười. Về phần tại sao bản thân lại xuyên sách thì trong cuốn tuyển thuyết trọng sinh có mấy chữ chói lọi siêu to khổng lồ "Chê bai tác phẩm nhất định sẽ trở thành nữ phụ độc ác". Nam chính tác phẩm là Trình Tuyển được miêu tả là một mỹ nam lạnh lùng khuôn mặt đẹp nhưng chẳng làm được gì, một nam nhân lãnh đạm trong việc hành phòng, mẹ mất, bố cưới vợ mới và bố của Trình Tuyển luôn chê bai anh, mắng anh bất tài vô dụng. Đặc biệt là vô dụng, "lạnh nhạt" chuyện chăn gối? Về sau thì.. hihi.. Thời điểm xuyên qua Nguyễn Thu Thu cùng Trình Tuyển đang trong giai đoạn chuẩn bị ly hôn. Vào thời điểm gặp mặt lần đầu tiên Nguyễn Thu Thu nhận xét Trình Tuyển "Gương mặt này, trên đời này lấy đâu ra người phụ nữ lớn lên đẹp mắt hơn anh cơ chứ". Để không rơi vào kết cục thê thảm Nguyễn Thu Thu thề cô "không thể ly hôn". Kể từ đây cuộc sống ở chung của hai người bắt đầu, và những tình tiết dở khóc dở cười xảy ra. Nguyễn Thu Thu dần phát hiện Trình Tuyển người này không hề coi trọng sức khỏe của bản thân ăn toàn là đồ ăn không dinh dưỡng và ăn vặt đặc biệt nhiều. Hầu như lúc nào cũng nghĩ đến đồ ăn, cất dấu đồ ăn ở khắp nơi từ gầm tủ, đến phòng làm việc rồi đến văn phòng ở công ty, nhưng dần dần bị Nguyễn Thu Thu tịch thu cất giữ hết. Nguyễn Thu Thu cô chính thức trở thành người nội trợ trong gia đình, nấu ăn đặc biệt ngon. Ngoài việc ăn uống ra Nguyễn Thu Thu đặc biệt nhận ra Trình Tuyển rất ít khi ra ngoài hầu như chỉ ru rú ở trong nhà khiến cô cảm giác như mình là người có trọng trách đi làm luôn sống cả nhà, mắt dù cô không biết anh làm việc gì nhưng cô biết anh có tiền. Nhưng thật không ngờ kẻ vô công rồi nghề cả ngày ru rú trong nhà kia lại là tổng giám đốc của một công ty về game phải nói là vô cùng lớn. Còn một điều nữa là Ở chung lâu dài Trình tuyển dần dần có tình cảm với cô vợ của mình. Vì Nguyễn Thu Thu từng nói là nếu Trình Tuyển là một người quá thành đạt thì không thể ở cùng nhau được vì cô cảm thấy như hai người đang không thuộc cùng một tầng lớp, một thế giới nên Trình Tuyển bắt buộc phải che dấu thân phận của mình. Nhưng cái kim trong bọc có ngày lòi ra, vào ngày Nguyễn Thu Thu biết được sự thật cô đã quyết định rời đi, thời điểm đó đại boss của chúng ta suy sụp tinh thần, làm mọi người trong công ty không ai dám đến gần. Sau đó đại boss quyết định cải trang thành thỏ nhỏ mặt dày đến tìm vợ và thế là thành công đón vợ về nhà.. Khoảng thời gian hẹn hò yêu đương bắt đầu, đoạn này xin phép lược bỏ vài nghìn chữ cho độc giả tự đọc. Một trong những tình tiết đáng yêu miêu tả về đại boss Trình Tuyển "Chỉ cần vợ không cần con". Xin hỏi làm gì có đứa trẻ nào bất hạnh hơn bé con Trình Nhạc Đạc của chúng ta, chưa kịp ra đời mà đã bị ông bố của mình tính đến chuyện sẽ đưa mình cho người khác nuôi, chuẩn bị cho cái thùng giấy lót thêm vài tờ báo bất cứ lúc nào cũng có thể bị mang cho. Ngay cả cái tên còn có thể tùy tiện đặt, không nhờ có bà mẹ Nguyễn Thu Thu thì xác định có cái tên linh tinh luôn. => Tự tin nhảy hố đi nào, đảm bảo không làm mọi người thất vọng đâu nè. Last edited by a moderator 15 Tháng mười 2020 Mình rốt cuộc tìm thấy đồng bọn, một người cũng thích truyện này giống mình ^-^ hihi. Truyện này hay thật nàng nhỉ, vừa ngọt, vừa hài, vừa ngược nhẹ. Lúc mà Thu Thu biến mất, sau đó Tuyển ca như người mất hồn ấy, đọc tội anh ghê vậy đó. Mình chấm anh ấy ngay từ những chương đầu luôn ấy, lúc anh ấy đi làm về xong rồi tự động lui khui nấu mì ăn. Cảnh này như một mũi tên bắn trúng phóc giữa tim mình luôn dù chả hiểu tại sao. Mà công nhận mấy nam chính ngôn tình đa phần anh nào cũng thích tranh sủng với con trai của mình hết. Tuyển ca chưa chờ con ra đời đã muốn đem bé đem cho rồi, bé trai lót một lớp báo, bé gái lót hai lớp. Ta đọc mà muốn lạy anh luôn Truyện này đúng kiểu gu tui luôn ấy thích cái tính cách của nhân vật, thích luôn cái cách mà Tuyển ca yêu Thu Thu. Về phần anh nam phụ vẫn có kết cục tốt đẹp tác giả quá tuyệt vời Dã Miêu Con mèo hoang thích lang thang Mình thì nhớ nhất đoạn anh nhà mở họp hội đồng chỉ để nghĩ cách làm thế nào nói sự thật cho vợ mà không phải ly hôn. Kết quả đưa đơn ly hôn anh nhà ký hai chữ "Trình Tú". Anh ấy đang yêu thật sự, đọc xong truyện tui lại có thêm một hình mẫu lý tưởng của chồng tương lai Tui vẫn còn nhớ sau còn định đặt tên con là "Trình Tú" Truyện này hay lắm nè, nhân vật dễ thương cực kì luôn, đọc mãi mà không ngán. Thiết lập anh nam chính thì đúng chuẩn nam thần trong mộng rồi. Thỉnh thoảng đọc lại, cảm giác thư giãn khá tốt. Bài review của bạn hay lắm nè, cố lên nha! Tự nhiên giờ mình không tìm thấy chỗ viết review nữa á Cái đó nằm ở box D ấy, chỗ review dạo, nằm thứ hai từ dưới lên. Bạn xem thử nha! ngôn tình xuyên qua
Edit Tiểu Màn ThầuBùi Chân mở mắt ra, có chút không hiểu rõ tình huống bây giờ. Rõ ràng một giây trước có năm sáu bác sĩ đang cấp cứu cho cô, tại sao trong nháy mắt cô lại ngồi ở chỗ xa lạ nào đó uống trà sữa vậy?Đồ sứ tinh xảo bố trí trước mắt cô, hơi nóng mờ mịt từ miệng ly chậm rãi truyền ra, tiếng nhạc cổ điển du dương vang lên trong căn phòng. Bùi Chân không kìm lòng được, cúi đầu uống một ngụm trà chanh, hương vị chua chua ngọt ngọt. Đôi mắt cô sáng lên, tâm viên ý mãn hút một từ sau khi bệnh nặng, trong suốt một năm qua cô chưa từng vui vẻ như thông báo về bệnh tình nguy kịch một bản rồi lại một bản rơi xuống, phòng bệnh ICU cũng trở thành nơi thường trú. Cô từ sợ hãi đến dần dần chết lặng. Rõ ràng cô chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng bởi vì khối u ác tính ở thận, chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mệnh từng chút từng chút rời xa khỏi cơ cả những điều trước mắt là một giấc mơ sao?Bùi Chân thực sự muốn ở lại trong giấc mơ này thêm một lúc tiếng la mắng ở bên ngoài truyền đến quấy nhiễu cô. Cô quay đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, trời đang mưa rất lớn, có hai tiếng người xuyên qua màn mưa truyền vào phòng.“Lê Khí mày giả vờ cái gì, chỉ là một đứa tạp chủng trong cô nhi viện ra, tưởng mình được nhà họ Bùi nhận nuôi, trở thành đại thiếu gia à?”“Mẹ nó hôm nay thật xui xẻo rồi, đụng phải cái đứa thiếu não như Bùi Chân, không biết yên lặng sống qua ngày. Cô ta nhìn mày không thuận mắt, muốn mày đi tìm vòng tay, dựa vào cái gì bắt chúng tao dầm mưa với mày?”“Đúng đó. Mày làm ơn đừng tìm phiền phức cho chúng tao nữa, được không? Chúng tao không thoải mái như mày đâu, còn phải lo cơm ăn áo mặc, mày làm chậm trễ công việc của chúng tao, đến lúc bị trừ tiền lương mày có đền không?!”Nghe thấy hai từ “Lê Khí”, hàng lông mi của Bùi Chân khẽ động, suýt chút nữa phun ra ngụm trà chanh trong miệng. Đây không phải là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết cô đọc lúc trước sao?!Lê Khí chính là nhân vật nam phụ phản diện trong cuốn tiểu thuyết [Cùng ảnh đế yêu đương mỗi ngày]. Cậu lớn lên trong một hoàn cảnh khắc nghiệt, từ nhỏ đến lớn không có nửa điểm ấm 14 tuổi cậu được một doanh nhân giàu có tên Bùi Hồng Đạt ở địa phương nhận nuôi từ cô nhi viện với danh nghĩa “Từ thiện”, được nuôi dưỡng trong nhà họ Bùi, vốn cho rằng mình sẽ có một cuộc sống tương đối thoải mái, nhưng không ngờ đến tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong nhà họ Bùi luôn tìm cách bắt nạt khi dễ cậu. Sau khi Lê Khí trưởng thành đã thành lập nên một đế quốc kinh doanh, quyền thế ngập trời. Lòng dạ cậu thâm sâu, thận trọng từng bước, cuối cùng trả thù tất cả những người đã từng khi dễ Chân nghĩ đến điều gì đó, cứng ngắc quay đầu lại, từ hình ảnh phản chiếu ở cửa sổ nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay, ngũ quan tinh xảo, đôi môi mím chặt, một bộ dạng chanh như nói Lê Khí là nhân vật trong sách, vậy rõ ràng, cô bây giờ đã xuyên sách quy luật xuyên sách xác suất trùng họ trùng tên cao như vậy, chẳng lẽ cô….Cô đã xuyên thành nữ phụ ngu ngốc ác độc pháo hôi nhất trong cuốn tiểu thuyết này, đại tiểu thư nhà họ Bùi Bùi Chân cùng họ cùng tên với cô sao?!Có một người giúp việc bưng đĩa bánh cookie lại đây, tùy ý đặt trước mặt cô, giọng điệu thờ ơ không mấy quan tâm “Tiểu thư Bùi Chân, bánh cookie cô muốn đây.”Trước mắt Bùi Chân tối sầm, thầm nghĩ đây là sự đã đọc qua cuốn tiểu thuyết này, nguyên thân là đứa trẻ được sinh ra bởi ba Bùi cùng người vợ đầu tiên. Sau khi mẹ Tô Lệ Ngọc rời đi Tuesday thượng vị, mang theo con gái Bùi Giai tiến vào nhà họ Bùi, trở thành nữ chủ nhân của căn nhà này. Mà mẹ của nguyên thân cầm lấy một số tiền lớn phí chia tay, lập tức bỏ lại con gái tiêu sái đi ra nước đi nơi nương tựa Bùi Chân ở trong nhà không có một chút địa vị nào, cho nên nguyên thân mang tất cả căm hận cùng thù hận phát tiết lên người Lê Khí kẻ thậm chí còn không có tầm quan trọng hơn cô người chính là như vậy, càng không có cái gì, lại càng biểu hiện ra điều gì thân ở trước mặt mẹ kế và em gái cùng cha khác mẹ của mình không có quyền lên tiếng, cô ta thông qua việc áp bức Lê Khí để thể hiện tầm quan trọng của khi thiếu niên trưởng thành việc làm đầu tiên, chính là tiêu diệt nhà họ Bùi. Mà nguyên thân đứng mũi chịu sào, đầu óc quá ngu xuẩn lọt vào cái bẫy do Lê Khí sắp đặt, bị đuổi khỏi nhà họ Bùi, rơi vào tình cảnh ăn không đủ no mặc không đủ ấm, suy dinh dưỡng thời gian dài dẫn đến chết trong phòng trọ, sau hai tuần mới được chủ nhà phát hiện thi thể, kết cục rất thê được không được. Bùi Chân nghĩ đến đây đã sợ hãi, cô vừa mới một lần nữa cảm nhận thú vui khi được sống muốn uống trà sữa ăn kem, lẩu và tôm hùm đất, muốn học tập thật tốt mỗi ngày tiến bộ, còn muốn nói chuyện yêu đương một cách kinh thiên động địa khắc cốt ghi là, dù chỉ là phơi nắng dưới ánh mặt trời, há to miệng hít thở không khí trong lành cũng tốt có những người không có sức khỏe mới hiểu rõ cuộc sống không ốm đau bệnh tật tốt đẹp như thế rồi nghe thấy tiếng nói của hai người ở bên ngoài, Bùi Chân liền nhớ đến trong truyện có một đoạn tình tiết như thế thân muốn gây khó dễ cho Lê Khí, nói cậu không cẩn thận đụng vào mình, làm hại cô ta mất đi chiếc vòng tay yêu thích ta lệnh cho Lê Khí tìm vòng tay trong vườn hoa, tìm không thấy đừng trở về biệt thự cáoREPORT THIS ADRIÊNG TƯKhi ấy bên ngoài trời mưa tầm tã, nguyên thân cho rằng Lê khí không tìm thấy vòng tay, chắc chắn sẽ hạ giọng cầu xin nguyên thân buông tha cho mình một không ngờ đến thiếu niên rất kiên cường, đơn giản chỉ đứng trong hoa viên một đêm, còn dầm mưa cả đó Bùi Chân đọc đến tình tiết này tức giận muốn chết, đồng thời thương cảm cho Lê Khí hận không thể tiến vào trong truyện xé nát nguyên thân. Kết quả âm dương soa thác, một ngày nọ cô lại xuyên thành nguyên Chân ….Tôi tự xé chính mình đến nhân vật nam phụ phản diện quyết định vận mệnh của cô bởi vì nguyên thân gây khó dễ phải dầm mưa trong vườn hoa, cô mơ hồ có thể nhìn thấy cuộc sống tươi đẹp chưa kịp đến đã quơ quơ khăn tay rơi nước mắt về phía mình rồi rời không được nha. Tuyệt đối không thể!Cô vội vàng đứng dậy, đâm vào cái bàn khiến nó chấn động, ly trà chanh đổ hết ra muốn ngay lập tức ngay bây giờ đi tìm Lê Khí.….Công việc kinh doanh của nhà họ Bùi ở thành phố H vô cùng lớn. Chỗ ở của nhà họ Bùi có diện tích rộng, là một căn biệt thư độc lập, phía trước biệt thự có vườn hoa rộng Chân vội vàng cầm lấy cây dù đang đặt ở nơi đó, liếc mắt một cái đã nhìn thấy bóng người lặng lẽ đứng trong cơn mưa lớn. Thiếu niên mặc quần áo đơn bạc, dáng người cao gầy, lưng thẳng tắp, giống như một tượng đá đứng yên lặng, lặng lẽ đón nhận cơn mưa thanh người giúp việc vừa mới mắng chửi cậu xong, nhìn thấy Bùi Chân đi đến, chỉ qua loa nhẹ gật đầu, rồi quay vào trong Chân từng bước đi đến, khuôn mặt của thiếu niên càng thêm rõ ràng hơn. Ngũ quan của cậu xuất sắc, có chút giống con lai, sắc mặt bởi vì lạnh mà trở nên tái nhợt. Đầu tóc toàn thân ướt sũng, vài sợi tóc mái dán vào trán, hàng lông mi dầy cũng ươn ướt, còn vương vài giọt nước Khí đón nhận ánh mắt của Bùi Chân, nhìn thấy cô, trong đôi mắt thoáng chốc hiện lên sự lạnh lùng cùng chán ghét, rất nhanh đã bị cậu ép Chân biết rõ, cậu đã nhìn thấu mánh khóe của nguyên tìm vòng tay chỉ là tùy tiện tìm một lý do sỉ nhục cậu mà cậu là kẻ ăn nhờ ở đậu, không nơi nương tựa, không có bất luận kẻ nào nói tin tưởng cậu. Dù biết rõ đây là một trò “Chơi khăm”, cậu cũng chỉ có thể đứng trong mưa to, im lặng chờ đợi hình phạt kết thúc. Nếu không cậu sẽ hứng lấy những lời chửi mắng vu khống không hồi kết….Trong nháy mắt Bùi Chân có chút đồng cảm với Lê khí tức của đối phương quá cường đại, bàn tay nhỏ bé của Bùi Chân “Làm chuyện sai” đang cầm cán dù có hơi run lên, căng da đầu tiến về phía trước vài niên so với cô cao hơn một cái đầu, cho nên cánh tay của cô phải duỗi thẳng hết mức, khó khăn lắm mới che được dù lên đỉnh đầu Lê mưa to như hạt đậu rơi trên ô dù màu đen, nhất thời phát ra âm thanh chói dù nghiêng về phía thiếu niên, thay cậu cản trận mưa to như trút nói nhẹ nhàng mềm mại của thiếu nữ vang lên “Thật xin lỗi, vừa rồi tớ quá nôn nóng, cho nên mới hung dữ với cậu như vậy. Cậu về phòng trước đi, đừng dầm mưa nữa.”Lê Khí có hàng chân mày rậm, sống mũi cao, còn có một cổ khí lạnh như băng cảm giác thật áp bức, nhìn chằm chằm vào cánh tay đang cầm dù của thiếu cáoREPORT THIS ADRIÊNG TƯỐng tay áo tuột xuống, một chiếc vòng tay vàng thình lình xuất hiện trên cổ tay mảnh khảnh trắng muốt của Bùi niên cười lạnh một tiếng, giọng nói trầm thấp trong trẻo nhưng lạnh lùng “Xem ra đã tìm được rồi à?”Ôi! Bùi Chân cũng nhìn thấy chiếc vòng trên tay, trong lòng điên cuồng la hét, tại sao mình lại không chú ý đến chi tiết này a a a!Làm sao giải thích bây giờ!Cô ngượng ngùng mỉm cười “Ha ha, hóa ra đeo trên cổ tay của mình à, cậu không nói tớ cũng không phát hiện ra đấy, mắt cậu tốt thật…”Nói đến đó, cô cũng không biết biện hộ cho mình như thế nào nữa, giọng nói càng lúc càng nhỏ, đầu càng ngày càng cúi niên hỏi “Bây giờ tôi có thể đi được chưa?”“Có thể có thể, rất xin lỗi, đã để cậu dầm mưa vô ích như vậy. Tớ thực sự sai rồi, tớ che dù cho cậu, cậu mau trở về phòng tắm nước nóng thay quần áo đi.”Thiếu nữ rất thành khẩn, đôi mắt đen nhánh mở to sáng long lanh, giống như một con nai ngoan ngoãn vô tội. Cô mặc một chiếc váy ngủ nhung màu trắng, bị mưa làm ướt một nửa, trên chân mang đôi dép lê hình con thỏ màu hồng, giờ phút này cũng dính đầy bùn đất trong vườn hoa, nhìn qua có chút Khí lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, không đáp lại lời cô. Khuôn mặt cậu trông có vẻ mất kiên nhẫn, sải bước chuẩn bị rời đi.“Đợi một chút!”Nhìn thấy cậu muốn dầm mưa, Bùi Chân có chút lo lắng, giẫm dép lê hình con thỏ tiến về phía trước, giữ chặt cổ tay của Lê Khí, cố gắng kéo người vào trong mắt sắc bén của Lê Khí liếc nhìn qua,trong giọng nói mang theo ý cảnh cáo rất lớn “Buông tay.”Bùi Chân ngước mắt lên, rơi vào trong tầm mắt chính là một bên mặt trắng nõn tuấn tú của thiếu niên, trong đôi mắt màu hổ phách trong suốt thanh tịnh, giờ phút này từ trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm vào đầy chán ghét không hề che khẽ cắn môi, vẫn không chịu buông tha “Cậu đừng dầm mưa nữa —”Lời còn chưa nói hết, thiếu niên đã rút cánh tay ra khỏi tay cô, cậu dùng sức hơi mạnh, trực tiếp đánh vào cán dù Bùi Chân đang dù rơi trên mặt đất, lăn vài vòng trên mặt đấy đầy vũng nước.“…”Lê Khí không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa, lập tức nhấc chân rời Chân nhặt cây dù trên mặt đất lên, khẽ thở dài một hơi, trong lòng hiểu rõ muốn Lê Khí thay đổi cách nhìn với nguyên thân không phải chuyện đơn giản như việc này không cần quá vội vàng. Ngày tháng còn dài, cô sẽ cải thiện từng bước trạng của Bùi Chân chỉ u sầu trong hai giây đã xoay chuyển. Xét cho cùng cô dựa vào tình huống của thân thể, có thể sống thêm một ngày đã là tốt lắm rồi, huống chi bây giờ tình trạng sức khỏe rất tốt, có thể chạy nhảy, có thể ăn cũng có thể vui sướng nhìn cơn mưa rơi đầy trời mà huýt sống chính là vui người giúp việc vừa mới châm chọc Lê Khí đang đứng ở trước cửa sổ biệt thự, nhàn nhã cắn hạt dưa xem kịch hay, vừa rồi nhìn thấy một màn trong vườn hoa, một người trong đó không dám tin nói “Kỳ lạ, hôm nay cô ta thế nào ấy, rõ ràng còn che dù cho con chó Lê Khí kia, bình thường không phải ước gì chỉnh chết nó à.”“Ai mà biết.” Một người khác tiếp lời, khinh thường nói “Không phải cô ta vẫn luôn điên điên khùng khùng đấy sao? Mười phút trước còn bảo chúng ta giám sát Lê Khí, để nó đứng phạt ở đó, tôi còn nghe thấy cô ta lẩm bẩm nói hy vọng Lê Khí dầm mưa đến cảm lạnh, bệnh không dậy nổi.”“Thật đáng sợ, có phải tâm thần phân liệt không, tôi nổi hết cả da gà rồi nè. Đúng rồi, anh nói xem vừa rồi chúng ta mắng Lê Khí hung ác như vậy, thằng nhóc kia ghi thù, có phải sau này —”Lời nói của anh ta lập tức bị đánh gãy “Sau này nó có thể có cái gì? Nó không phải là con chó được nhà họ Bùi nuôi dưỡng sao? Nhà họ Bùi ngu ngốc đến mức giao sản nghiệp của mình cho một con chó quản lý à?”“Nói cũng đúng.”…..Lê Khí quay trở lại phòng phòng chật hẹp, thông gió không tốt ánh sáng cũng kém, trần nhà bời vì ẩm ướt đã xuất hiện nhiều vết nứt nhỏ, tất nhiên căn phòng bên trong tầng hầm này có hoàn cảnh tệ phải nhà họ Bùi không có phòng trống, thậm chí những người giúp việc khác còn được sống trong những căn phòng rộng rãi hơn. Chỉ có duy nhất Lê Khí, bị sắp xếp ở chỗ này còn phải cảm ơn Bùi Chân đã ban không phải cô chiếm lấy phòng ngủ của mình làm phòng chơi đàn piano, cậu cũng không đến nỗi chuyển đến căn phòng tối tăm này. Cho nên vừa rồi Bùi Chân nói mau trở về phòng tắm nước nóng thay quần áo, cậu chỉ muốn cười thiếu niên đã sớm quen với hoàn cảnh này, cậu nhanh chóng cởi quần áo ướt trên người ra, mặc một chiếc áo phông tay dài màu trắng cùng một chiếc quần thể thao màu xám khô Khí dáng người cao gầy, vai rộng eo thon, bất ngờ hơn chính là khi mặc vào quần áo rẻ tiền mua mấy chục tệ lại tạo nên cảm giác sang trọng. Sau khi lau tóc khô hơn phân nửa, cậu mang một chậu nước nóng đến, dùng khăn mặt lau người cho ấm vừa lau người, vừa nhớ đến một màn vừa rồi trong vườn hoa. Hôm nay Bùi Chân, vậy mà lại che dù cho cậu, còn cố gắng nắm chặt tay cậu. Rõ ràng không lâu trước đây còn la hét với cậu, thể hiện một dáng vẻ không tìm thấy vòng tay thề không bỏ qua kia nhiên là một đứa không nói lý đến cánh tay trắng nõn lại mềm mại vừa rồi, bàn tay nhỏ bé còn mang theo chút hơi ấm cầm chặt tay mình, động tác lau người của Lê Khí chợt chậm lại, lập tức dùng khăn hung hăng lau làn da nơi cổ tay chỗ bị Bùi Chân chạm mắt cậu sâu thẳm, lực đạo rất lớn, dường như muốn xóa đi ấn ký gì đó, mãi đến khi làn da trắng lạnh bắt đầu đỏ lên, cậu mới hít một hơi thật sâu dừng tay áo ướt sũng vẫn còn treo trên lưng ghế dựa, quần áo cậu có thể mặc không nhiều lắm, nếu như không kịp giặt phơi khô, khả năng sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu hổ không có quần áo để thay. Vì vậy, thiếu niên cầm chậu rửa mặt đi ra ngoài lấy nước, quay trở về phòng bỏ quần áo vào giặt sạch khi làm xong hết mọi việc, Lê Khí tiếp tục ngồi vào bàn học, mở bài tâp ra nhanh chóng làm bài. Sắc mặt cậu chăm chú, mái tóc xoăn nhẹ màu nâu dưới ngọn đèn bàn tụ thành một vòng tròn ánh sáng vàng nhạt lại dịu dàng, ngón tay thon dài trắng nõn với những khớp xương rõ ràng, cầm lấy bút một đường hướng xuống, gần như không cần suy nghĩ các bước giải đã có thể tính ra đáp xong bài tập, Lê Khí mới cảm giác cổ họng mình hơi ngứa, có dấu hiệu cảm lạnh. Cậu nhíu mày, đang định rót nước nóng uống, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, sau đó giọng nói ngọt ngào của Bùi Chân vang lên “Lê Khí, cậu ngủ chưa?”
hay thật xuyên thành nam phụ luôn rồi